Lãnh thổ nước Đại Nam kéo dài từ nam ra bắc, từ đông tới tây, tính ra cũng hơn vạn dặm. Thoạt nhìn thì toàn bộ lãnh thổ Đại Nam giống như một cái hồ lô đảo ngược, phương bắc thì lớn, phía nam lại nhỏ. Chiều dài nam bắc còn lớn hơn chiều dài đông tây không ít. Thế nhưng lãnh thổ Đại Nam thật sự rộng lớn, bởi vì theo đo đạc, khoảng cách ngắn nhất từ quận Ung Châu ở phía tây đến quận Giang Đô ở phía đông đã dài hơn vạn dặm.
Quận Ung Châu là do Đại Nam diệt đi Thương Quốc vào mười lăm năm trước mà có được, cả quận là hai phần ba đất đai Thương Quốc trước kia. Quận Ung Châu cũng là quận lớn nhất của Đại Nam, trong quận Ung Châu có thành Ung Châu, là đô thành trước đây của Thương Quốc. Sau khi Thương Quốc diệt vong, Thái tử Mộ Dung Sỉ đào tẩu, lập nước Nam Yến ở thành Đại Lý, chấp nhận lệ thuộc vào Đại Nam và tiến cống hằng năm, hắn tự xưng là Hoàng đế bù nhìn. Có lẽ là do nước Nam Yến còn nghèo khổ và đang trong giai đoạn kiệt sức nên không làm cho Hoàng đế Đại Nam có dục vọng nuốt trọn. Bởi vậy mà Nam Yến vẫn có thể kéo dài hơi tàn.
Đại Nam dùng võ lập quốc, các đời Hoàng đế vì biểu hiện chính mình không có vứt bỏ tinh thần thượng võ và ý chí chiến đấu của tổ tiên, đều phát động ít nhất một lần tấn công các nước khác. Cũng bởi vì vậy, Đại Nam lập quốc mấy trăm năm mà quan võ trong triều vẫn chiếm lấy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chinh-chien/2455580/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.