Nguyên rời khỏi trường tự nhiên nó cảm thấy chán kinh khủng.Suy nghĩ đầu tiên nó hưởng thẳng tới quán bar M.O.M .
Giờ mới xế chiều quán bar chưa mở, Nguyên niềm nở xua tan cái tâm trạng khó chịu kia bước vào quán.
-Ai thế kia.Lâu lắm òi cô nương mới lui tới đây nhể-Tùng
-Anh đuổi khéo em về hả??-Nguyên trừng mắt.
-Anh mới học pha chế loại rượu mới, thử hẻm??
-Rất vinh hạnh-Nguyên giơ tay chào kiểu quân đội rồi mỉm cười.
-Có chuyện không vui hả?-Tùng nhìn nó dò xét.
-Không ạ-Nguyên cười trừ.
-Nghe bác Thái nói em cảm giác bất an hả?.
-Làm gì mà quan trọng hóa thế, chắc em tưởng tượng thôi.
-Hắn mò tới đây rồi, anh vừa nhận điện của ông em-Tùng trầm mặt xuống.
-Anh có đoán được ý định của hắn không?-Nguyên chẳng chút lo lắng , xoay xoay ly rượu.
-Thực hiện kế hoạch bắt cóc em lần 2-Tùng phá lên cười .
-Em đang đợi đối mặt với hắn đây, lâu không gặp thấy nhớ-Nguyên hùa theo.
-Tý đợi anh đưa về.Trọng trách hộ tống cô nương đó-Tùng vỗ ngực.
Nguyên xuống tầng hầm, có vài quyển sách nó cần mang về để đọc thêm.
Chọn được mấy quyển ưng ý, nó nằm xuống giường ngủ luôn chả hay trời đất.
Tỉnh dậy là 8h tối rồi, nó quên mất lời Tùng bảo nó chờ, chuồn cửa sau về, lang thang trên đường nó ghé vào một cửa hàng mua đồ gì ăn.
Hôm nay nổi hứng nó muốn đi bộ,hiếm khi ngắm nhìn cả thành phố ngập trong ánh đèn lung linh này, chợt có cơn gió thổi qua làm nó run người, trời ngày càng lạnh, nó cần phải cẩn thận
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chinh-la-no/986819/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.