Trời gần sáng rồi nó lấy tay rờ trán đầu âm ấm, nó bò dậy tìm nước uống, lúc nó ngất đi Tuấn gọi cô Thủy sang giúp nó hạ sốt rồi để yên cho nó ngủ.
Nguyên gạt mồ hôi sốt kiểu này đâu làm gì nó được từ bé nó quen rồi, uống thuốc rồi khác khỏi.Hôm nay sẽ công bố kết quả luôn nên nó không muốn nghỉ,chuẩn bị mọi thứ chợt tiếng điện thoại nó kêu
-Thằng Tuấn nói em sốt không sao chứ?-là Tùng
-Đừng nói ông em biết.-Nguyên mệt mỏi đáp.
-Chuyện hôm qua..ừm ..anh xử chúng rồi.-Tùng ngập ngừng
-Em không quan tâm.
-Vẫn đi học à?-Tùng hơi lo
-Chết vẫn phải lê đến đó đó-Nguyên thở dài.
-Vẫn tới bar chứ?
-Anh học cách nói điệp khúc bao giờ thế, không đến lấy gì ăn-Nguyên giờ mới thấy bớt căng thẳng
-Thế thôi anh tới bar đây, cố mà lết đến trường nhá-Tùng trêu nó
Nó hết sức đáp lại rồi ông ta lúc nào cũng đùa được.
Sao hôm nay nó thấy trường ở xa thế, nó bước chân chậm rãi, vì cái bảng điểm mà nó quyết tâm mang thân xác mới ốm dậy đến trường.
-” Dù bị đau thế nào vẫn không được bỏ cuộc”-nó chợt nghĩ tới lời của bố, nhờ ơn ông ta mà nó có được thể lực tốt thế này.
Điều khiến nó bận tâm là trên tường khu nhà học có cái băng zôn-” CHÀO MỪNG HỘI TRƯỞNG HỘI HỌC SINH”
-Cuối cùng hắn cũng chịu lòi mặt ra làm ta bao nhiêu ngày chờ đợi-nó chậc lưỡi.
Bước tới cửa lớp nó linh cảm có gì đó không ổn, kéo cửa bước vào ai đó thủ sẵn một chậu nước hất
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chinh-la-no/986839/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.