Chương 21: Sự ân cần trong truyền thuyết
Edit: xuanruan
Beta: Hàn Mạc Thiên aka TT31KK
Z thị, cho dù đã là tháng mười, mùa thu trên lý thuyết rất khô ráo. Khi gặp phải ngày giông bão sẽ làm cho người khác cảm thấy buồn bực.
Bên ngoài gió to mưa lớn, cùng với làm tiếng sấm vang dội khiến cho người khác sợ hãi.
Trên ban công, Diệp Hiểu Tư cầm gậy phơi đồ ra sức cứu giúp quần áo đã khô.
Hết cách, ai bảo cô cùng Khang Quả Duy về phương diện này đều có chút "hậu tri hậu giác*" đợi cho tới khi trời đã mưa thật to rồi mới nghĩ đến việc cần thu quần áo. Mà nhìn phòng bên cạnh xem, người ta từ lúc trời chưa mưa đã cất xong quần áo rồi.
[*là một việc gì đó mọi người đều biết hết, chỉ còn mình mình ko biết, mãi sau mới phát hiện ra...]
Cái trường học chết tiệt này cũng không chịu làm ban công kín một chút!
Thu xong quần áo, Diệp Hiểu Tư đem quần áo vứt thành đống ở trên giường, mắng thầm.
"Cậu đang ở đâu vậy .... Cái gì? Đang học ở trên lớp?" Diệp Hiểu Tư âm thầm nghe thấy âm thanh từ phía cầu thang bên kia truyền đến.
"Đùng ...!" Lại một tiếng sấm vang lên, kèm theo là một tia sét cắt ngang bầu trời.
"Trời ạ, Sương Sương không mang ô, hiện tại đang bị kẹt ở Ẩn Tu Lâu." Có lẽ bởi vì tia sét kia khiến âm thanh người kia dừng lại, một lát sau mới tiếp tục truyền đến.
Sương Sương?
Chẳng lẽ là Nhan Mộ Sương?
Quay đầu nhìn phía ngoài cửa, quả nhiên nhìn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chinh-la-tieu-bach-kiem/1428074/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.