Tiêu Khuynh Thành đưa ngón tay trắng nõn nhẹ nhàng xoa huyệt Thái Dương, sau đó nhếch môi cười, "Được, ta hiểu rồi. Chuyện này nếu ngươi có thời gian rãnh thì điều tra xem, còn không thì thôi. Lần này ta không có việc gì, người nọ chắc có thể sẽ ra tay với ta lần nữa, cho nên ta không có nhiều thời gian."
"Dạ, Môn Chủ. Vậy thuộc hạ nên rút lui? Hay vẫn canh giữ ở bên cạnh Thái tử điện hạ, thay ngài chăm sóc hắn." Khóe miệng A Thiết khẽ nhếch, chẳng lẽ Quận chúa muốn đích thân canh giữ tại đây?
Tiêu Khuynh Thành lạnh nhạt phất tay, "Không cần, ta sẽ tự mình trông coi chỗ này, độc của hắn vẫn chưa được giải, ta phải tìm thuốc giải cho hắn, hơn nữa hiện tại hắn còn chưa tỉnh, ngươi đi xuống đi." Diễn đàn _ lê quý đôn
"Dạ, Môn Chủ."
A Thiết chính là một gián điệp, một gián điệp chân chính, hắn vừa xuống núi, liền lập tức đến phủ Dục Vương, bẩm báo đầu đuôi câu chuyện báo cho Hạ Hầu Ý. Đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy trên mặt chủ tử có một tia biểu cảm dao động, lúc bình thường thì lạnh nhạt giống như pho tượng.
Tiểu Dực biết được tin tức, ngay tức khắc chạy đến Đại Tự Sơn, nhìn độc trên người Dạ Vô Minh, mím môi lắc đầu thở dài: "Thật nhìn không ra người này trúng độc nặng như vậy, tỷ, hắn còn chưa chết, rõ là vô cùng may mắn."
Tiêu Khuynh Thành ấn nhẹ mi tâm của hắn, "Đệ phải biết rằng nếu không có hắn thay tỷ cản mũi tên ấy, đoán chừng tỷ đã nằm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chinh-phi-cua-doc-vuong/1800939/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.