Vũ Văn Hâm lập tức gật đầu trả lời: "Đã làm phiền công công đến đây một chuyến." Hắn từ sáng sớm đã bắt đầu chờ thánh chỉ trong cung. Sau chuyện xảy ra sáng nay, tưởng rằng khi sự tình xảy ra sai lầm, Vũ Văn Mặc cùng Tạ Nguyên sẽ có biện pháp khác, đã biết được âm mưu trong lúc đó của hắn và Tam hoàng tử, cũng sẽ bắt đầu phản kích. Dù sao, chứng cứ mưu phản nguyên vốn là phải xuất hiện tại thư phòng của Vũ Văn Mặc lúc Tam hoàng tử dẫn người vào điều tra, lại không còn bóng dáng. Nhưng thánh chỉ đã được hạ, đã nói lên sự tình không có phức tạp. Mà người động tay chân ở sau lưng không phải Vũ Văn Mặc, cũng không phải Tạ Nguyên, càng không phải là thái tử Vũ Văn Hạo, mà là nữ tử thân mình mảnh mai trước mắt này - Mộ Dung Thư!
Nếu thật là Mộ Dung Thư, hắn tuyệt đối không thể để Mộ Dung Thư ở lại Nam Dương Vương phủ.
Mộ Dung Thư mắt lạnh nhìn Vũ Văn Hâm, thần sắc sắc bén lạnh thấu xương, Vũ Văn Hâm luôn luôn là diễn viên không buồn lên tiếng ở trong vương phủ, không giống Vũ Văn Kháng cùng Vũ Văn Nghị hai người lần lượt u mê hồ đồ không hề biết điều mà ra tay, hắn chỉ thờ ơ lạnh nhạt, đợi cơ hội. Đúng là chó không thèm nói mà cắn người mà! Hắn không phải là không ra tay, mà là đang chờ cơ hội. Mộ Dung Thư khóe môi gợi lên, cười lạnh. Những người này luôn nghĩ rằng nàng và Vũ Văn Mặc là người chết, chỉ nằm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chinh-phi-khong-bang-tieu-thiep/300451/quyen-2-chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.