Ba tháng sau, một cơn gió nhẹ thổi qua vào một buổi chiều, Tưởng Kiệt Vũ lại tụ tập với mấy tên xấu kia, vừa ăn đào, vừa nói chuyện phiếm.
“Nữ nhân kia đâu, đã thành thân rồi mà vẫn còn giống như nam nhân, cả ngày chạy tới mã trường, ta thấy không được bao lâu, nàng cũng sẽ bị bỏ rơi thôi!”
“Có thật không?”
“Dĩ nhiên! Loại nữ nhân như vậy thì ai chịu được?Chắc chắn tên họ Thích kia vì muốn báo đáp ân cứu mạng của nàng, nếu không thì đã không chơi trò chơi ngu ngốc như vậy rồi, nếu đổi lại là ta….”
Tưởng Kiệt Vũ còn chưa nói xong, một mũi tên chợt bay tới, bắn trúng vào quả đào trong tay hắn, nước của quả đao phun ra còn văng vào trên mặt hắn.
Hắn ngạc nhiên trừng mắt lớn, còn chưa kịp phản ứng, một mũi tên khác lại bay tới, lại bắn ngay vào giữa hạt đào, khiến nước của quả đào lại bắn tung tóe vào mặt hắn.
Không cần đoán, hắn cũng biết là ai làm!
Tưởng Kiệt Vũ quay đầu lại nhìn, quả nhiên nhìn thấy Thích Doãn Dương và Đinh Mạt Mạt.
“Các ngươi….Các ngươi quả thật….”
Hắn còn chưa có cơ hội mắng ra miệng, Thích Doãn Dương và Đinh Mạt Mạt lại cùng lúc bắn tên, hai mũi tên nhọn cùng nhau bay tới.
Sắc mặt Tưởng Vũ Kiệt đại biến, còn chưa kịp vứt bỏ quả đào trong tay, thì hai mũi tên kia đã bắn trúng mục tiêu, mà hạt đào kia lại không giống “hình hạt đào” nữa,khiến cho hắn sợ đến nói lập tức ném quả đào đi.
Đinh Mạt Mạt thấy thế khẽ xì một tiếng, tên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chinh-phu/377893/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.