=Editor: Tiểu Ma Bạc Hà=
Đây là một căn nhà vừa mới được sửa sang và lắp đặt trang thiết bị nên bốn mặt tường phòng khách vẫn trống trơn không chút tì vết.
Diệp Gia Lâm đứng ngoài cửa nhướng mày nhìn vào trong rồi ngả ngớn huýt sáo: “Đây là chỗ trú cho dân chạy nạn à? Mộc mạc giản dị thế này…”
Lôi Quân đẩy cậu vào trong: “Bớt nói nhảm đi… Em thấy có dân chạy nạn nào được ở trong căn nhà ba tầng và có bể bơi ngoài sân không? Chẳng qua tôi định chờ em đến rồi mới trang trí thôi, đỡ mất công làm trước rồi em lại kén cá chọn canh soi mói đủ điều nữa.”
Nói là ‘chưa trang trí’ thì cũng không đúng vì phòng ngủ ở lầu 2 đã được trang trí rất cẩn thận, vừa đẩy cửa vào là chiếc giường cỡ lớn chiếm mất một phần ba căn phòng đã đập thẳng vào mắt.
“Hình như tôi chỉ nói là dọn tới đây ở chứ có nói là ở chung với anh đâu nhỉ?” Diệp Gia Lâm đá tấm thảm dưới chân rồi quay đầu lại nhìn người đang ngoan ngoãn khuân vác đồ cho mình.
“Giữa hai chúng ta thì lời ai nói có giá trị hơn?” Lôi Quân bước thẳng tới giường ngủ rồi mở hành lý đổ hết ra: “Đã vào tới nhà tôi rồi mà em còn muốn ý kiến ý cò hả?”
Ở bên nhau được một thời gian thì cuối cùng Lôi Quân cũng hiểu rõ tất tần tật về con người cậu— Đó là lúc nào cũng phải yêu chiều… Nhưng yêu chiều mọi lúc mọi nơi mọi tình huống thì lại không được, trong những tình huống mang
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chinh-phuc-lac-da/2506106/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.