"Anh chưa từng bảo cô ấy yêu anh, tất cả đều là cô ấy tự nguyện." Lưu Vân Thiên giống như một con thú khốn đốn đang vùng vẫy giãy chết.
"Cũng bởi vì tất cả đều là do chị Liêu Phàm tự nguyện, cho nên anh có thể tùy ý chà đạp tình cảm của chị ấy, hành hạ trái tim yêu anh sâu đậm của chị ấy sao?" Lâm Khả Nhi trách cứ nhìn Lưu Vân Thiên. Anh Lưu như vậy căn bản không đáng giá cho chị Liêu Phàm yêu.
"Anh không có!" Lưu Vân Thiên không cam lòng lui về phía sau, quả đấm của hắn dùng sức nện lên trên tường, còn nhớ rõ lúc ấy hắn trở lại nhà Liêu Phàm tìm cô, nhưng không tìm được. Hắn muốn bồi thường cho cô, nhưng đã không có cơ hội, hắn không tìm được cô.
"Anh có! Anh để cho chị ấy ôm con của anh đau lòng rời đi, một mình chịu khổ sở. Chị ấy vẫn thiện lương, luôn cho rằng mình thực có lỗi với anh, Lưu Vân Thiên, anh không phải là người, anh làm tổn thương người phụ nữ yêu anh như vậy, nhưng mà một chút cũng không biết hối cải." Ban đầu nếu như không phải nhờ vào hai ông bà lão tốt bụng, chị Liêu Phàm cùng đứa bé sợ rằng cũng đã gặp nguy hiểm, Lưu Vân Thiên muốn gặp họ cũng không còn cơ hội.
"Phàm… cô ấy có thai sao?" Chưa từng nghĩ tới sẽ có chuyện như vậy, Lưu Vân Thiên mờ mịt nhìn Lâm Khả Nhi. Nghe được tin Liêu Phàm mang thai, hắn phi thường khiếp sợ, trong lòng hối hận thậm chí có một tia kinh ngạc vui mừng.
"Là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chinh-phuc-tong-giam-doc-lanh-lung/489862/chuong-190.html