Thị nữ đau lòng cầm tay Hoàng hậu, bất lực sốt ruột phát khóc: “Hoàng hậu… Vậy ngài nên làm gì bây giờ…”
Hoàng hậu nắm thật chặt mảnh vỡ trong lòng bàn tay, yên lặng hồi lâu mới bình tĩnh lại: “Hầu hạ bút mực, ta muốn viết hai lá thư, lập tức phái người bí mật đưa cho Chử Tướng quân và Vệ Tướng quân. Nói với Tần Quý phi là thân thể ta không khỏe, bảo y giờ Thìn ngày mai trở lại gặp ta.”
Hoàng hậu qua loa lau đi vết máu nơi lòng bàn tay rồi viết hai phong thư.
Một phong là cho Chử Tướng quân, thỉnh gã lại nghe ngóng tin tức về Tiêu Cảnh Lan.
Một phong đưa đi quân doanh Nam Đình, thỉnh Vệ Tướng quân bí mật điều quân đến Tây Bắc và sẵn sàng dẫn Tiêu Cảnh Lan rời khỏi quân doanh bất cứ lúc nào.
Bàn tay mài mực của thị nữ khẽ run: “Hoàng hậu, chuyện này… Nếu bị bệ hạ biết được chuyện này…”
Hoàng hậu không ngừng viết, nhẹ giọng nói: “Nếu hắn muốn giết ta, vô luận ta làm cái gì cũng sẽ chết trong tay hắn. Bây giờ thừa dịp ta còn có một hơi thở, không bằng lại liều một phen, có thể cho Cảnh Lan tự do, ta cũng chết thoải mái hơn.”
Hoàng hậu thực hiện hai kế hoạch.
Tướng lĩnh quân doanh Nam Đình đều do Tiêu gia một tay nâng đỡ, coi như trung tâm.
Trước tiên y lợi dụng Tần Trạm Văn ra mặt, thông qua Hoàng thượng đòi người từ Thích Vô Hành.
Rồi bí mật điều một nhánh quân tinh nhuệ từ quân doanh Nam Đình, chờ Tiêu Cảnh Lan rời đi liền cướp người.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chinh-the-mnbvcxz/874753/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.