Editor: Qing Yun
Sau khi bị Lục Ngang sặc một câu lạnh lùng vào mặt, An An liền bổ nhào xuống giường ngủ không biết trời đất gì.
Khi cô tỉnh lại, xung quanh cực kỳ yên tĩnh.
Cả ngày không có ai đến gọi cô, cũng không có ai đến tìm cô.
Kể cả Lục Ngang.
Mọi người đều chờ cô tự sinh tự diệt, a, không, có lẽ An Quốc Hoành không muốn cô chết.
Nếu cô mà chết thì ai kiếm tiền cho ông ta? Ai để cho ông ta hút máu?
An An cười tự giễu, cô kéo chăn nhìn ra ngoài.
Ngoài cửa sổ là ánh đèn nhân tạo, từng chiếc đèn chiếu sáng bầu trời, hồng, xanh, vàng, tất cả tụ lại rồi biến mất trong bóng tối.
An An nhức đầu ngồi dậy.
Cô không uống thuốc, cũng không ăn cơm, cho nên bây giờ chỉ đành ôm chăn run lập cập.
Đúng là hơi lạnh.
An An nhìn cái quần thể thao đã cởi ra kia, cô oán hận dời mắt.
Thái độ của Lục Ngang đối với cô tệ thế nào, lạnh lùng thế nào, An An đều biết cả, cho nên cô cũng không cần người này quan tâm!
An An kéo túi xách lấy hai mươi tệ ra.
Nghĩ giây lát, lại đổi thành mười tệ.
Lấy tiền xong cô cầm điện thoại đi ra khỏi phòng.
Cửa phòng đối diện đóng chặt.
Lúc trước cô nghe thấy Tô Đình nói với Lục Ngang rằng bọn họ có bữa tiệc vào sáu rưỡi tối, bây giờ đã là hơn bảy giờ.
Cho nên, chắc chắn Lục Ngang không có trong phòng.
Anh tình nguyện ở bên Tô Đình cũng không muốn nhìn thấy cô, đối xử lạnh nhạt với
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cho-anh-sang-cho-anh-den/1355302/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.