Về tới phòng, chạy qua 307, Cường đang nằm trên giường. Bất thần gì đó. Haiz yêu là khổ thế đấy
- Anh zai. Hum nay sao thế?
- Mày té đi đang bực mình đấy
- Ai làm anh bực mình để em xử cho
- Mày đấy
- Em đã làm gì đâu
- Đang làm đấy
- Hihi. Em hỏi thăm mà. Giận nhau với cái Quỳnh à. Sao vậy?
- Hôm qua tau đi chơi với con em tao. Nó thấy. Giải thích có chịu nghe đâu. Tao kệ luôn
- Ấy. Đừng nóng. Chuyện đâu sẽ vào đó. Muốn gặp nó nói chuyện không?
- Nó có muốn gặp tao đâu
- Không muốn mà được với H này sao
- Mày có cách gì
- Một bữa ở căng-tin
- Mày được nhỉ
- Em mà lị
- Không được là mày phải trả tiền đấy
- Không phải mình em ăn đâu
- Mày đừng nói là cái đội 308 đấy
- Không. Hai cô gái nữa
- Chưa đủ phiền à
- Phiền gì
- Gái
- Hai người này quen mà
- Ai?
- Đi là biết. Nhanh đi. Em đói rồi. À. Con em anh còn đấy không?
- Còn
- Vậy gọi nó đi luôn
- Mày định quét ví tao à
- Nào giám. Anh mà không gọi là không xong đâu
- Thằng quỷ
Té nhanh về phòng mặc quần áo. Dặn tụi trong phòng hôm nay đi ăn cơm mời
- Con ngu nào mời mày ăn cơm đấy? – Hải Tiền lên tiếng
- À. Bạn Thủy mời tao đi ăn cơm với bạn ấy cho vui. Chứ ăn một mình bạn ấy buồn lắm
- Cái gì?
- Hehe. Bạn Thủy mà nhìn thấy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cho-em-muon-bo-vai-anh-lan-nua/2524818/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.