Ba ngày liên tiếp ngoài đi vệ sinh tôi nằm li bì trên giường, đến cơm cũng không ăn được mấy miếng. Cho dù đến ngày thứ hai tôi đã hết sốt.
Bố gọi điện đến công ty xin phép nghỉ cho tôi, rồi đứng trước giường trông tôi một lúc.
Mẹ ngồi ở phòng bên khóc, chỉ dám rưng rức không thành tiếng sợ tôi nghe thấy, bố mẹ chưa từng hỏi qua việc gì, vì họ biết tôi sẽ không bao giờ nói.
Râu tóc bắt đầu mọc dài như cỏ dại, chỉ trong một đêm đã dài ra năm phân.
Tuyệt vọng, như con dao ngày lại ngày khoét đục không dứt tâm can tôi. Trái tim bị khoét hết ra rồi, lại dùng bút khắc lên ấy ba chữ -------- DIỆP LINH LUNG.
Đã đành mười mấy ngày tôi không hề gọi cho em, đã đành tôi đã từng bị người đàn bà khác quyến rũ, nhưng chưa bao giờ, chưa bao giờ tôi có ý nghĩ bỏ rơi em, còn em nói đi là đi, lấy chồng là lấy.
Tôi không thể hiểu được Diệp Tử đã nghĩ gì, chỉ trong vòng hai tháng ngắn ngủi thôi, rốt cuộc cái gì đã khiến em quyết định chớp nhoáng cái việc cả một đời người?
Sự phản bội của tôi? Nếu hai tờ vé xem phim ấy đủ gọi là phản bội.
Hay sự tự ti trong lòng em?
Mà thằng nào đã cưới được em? Tôi kè kè bên em ba tháng, đương nhiên có người này kia gọi đến, nhưng tôi có phát hiện được gì đâu.
Cũng khó nói, vì ban ngày tôi đi làm.
Xem ra, chỉ còn cách ngồi đợi Tiểu Vân về mới biết được sự thật. Nhưng, nếu như
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cho-em-xin-mot-dieu-thuoc-yeu-nu-quay-bar/404025/quyen-3-chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.