Edit: Osicase
Beta: Tiểu Ngọc Nhi
Sau này ông mới biết được, ông yêu nàng, yêu thật sâu nặng, chẳng qua khi đó nàng đã không còn ở đây.
Năm đó, nàng gả cho ông, giống như tất cả những câu chuyện về tài tử giai nhân khi xưa, nàng, một đệ nhất mỹ nhân Hàng Châu, đệ nhất tài nữ, nữ nhi của Thái Thú Hàng Châu gả cho con của một thương nhân.
Năm đó, không biết có bao nhiêu đệ tử tuấn kiệt tổn thương, nát hồn, mất tâm.
Năm đó, nàng mặc giá y đỏ rực như lửa, cùng ông bái thiên địa, đi vào động phòng.
Năm đó, nàng nói, nàng yêu ông.
Buồn cười làm sao, nàng không biết là, ông lại không thương nàng.
Ông chỉ là một kẻ lừa gạt.
Ông chỉ hi vọng lợi dụng địa vị của nàng, lợi dụng thế lực của nhà nàng, để ông bò lên vị trí cao hơn.
Từ lúc vừa mới bắt đầu khi ông tiếp cận nàng, đều do ông bố trí, ông cần nàng, nhưng ông không thương nàng.
Mỗi một câu lời ngon tiếng ngọt ông nói với nàng đề là giả dối.
Mỗi một chuyện ông đã làm với nàng đều là âm mưu.
Ông chỉ muốn lợi dụng nàng, cho tới bây giờ.
Nàng là một thê tử rất tốt, dịu dàng, hiền lành, xinh đẹp.
Nàng là một người rất biết lắng nghe, khéo hiểu lòng người, săn sóc ôn nhu, điềm tĩnh hòa nhã.
Nàng là một nữ nhân rất tốt, thật sự rất tốt rất tốt, tốt đến mức quá hoàn mỹ.
Ông không biết ông có bất mãn gì.
Khi nàng ôn nhu nhìn ông cười, toàn tâm toàn ý tin tưởng ông. chưa từng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cho-hoi-chon-quan-ve/893894/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.