Trong khoảng thời gian mười mấy ngày, chuẩn bị một hôn lễ rõ ràng có chút gấp gáp. Có điều, đây không phải là chuyện Tiêu Tinh cần quan tâm. Cô chỉ cần ở trong khách sạn, chờ điện thoại của Thẩm Quân Tắc, làm một “đạo cụ” theo đúng nghĩa là được.
Buổi sáng Thẩm Quân Tắc gọi điện đến, nói là hôm nay đi đặt váy cưới, Tiêu Tinh liền ngoan ngoãn ở khách sạn chờ anh đến đón. Suốt đường đi không nói gì, nằm mơ giấc mộng đẹp. Tỉnh dậy rồi thì quay sang nhìn dòng người ngoài cửa sổ, hầu như không nói gì với Thẩm Quân Tắc.
Thẩm Quân Tắc không thể nhẫn nhịn được nữa, hỏi cô vì sao không nói. Tiêu Tinh vừa ngạc nhiên vừa tỏ ra vô tội: “Chẳng phải anh nói lúc lái xe không quen nói chuyện với người khác sao?”.
Thẩm Quân Tắc bị những lời mình đã nói làm cho há miệng mắc quai, đành phải tiếp tục lái xe với khuôn mặt không chút biểu cảm.
Quá trình đưa Tiêu Tinh đến cửa hàng chọn váy cưới đúng là một cơn ác mộng.
Thẩm Quân Tắc ngồi trên ghế sofa đọc tạp chí. Tiêu Tinh được nhân viên cửa hàng đưa vào phòng thay đồ, hoàn toàn giống như đạo cụ bị người ta “giày vò”. Nhân viên giới thiệu bộ nào cô cũng vui vẻ thử bộ ấy.
Lúc đầu được nhân viên giới thiệu cho một bộ váy dài bó sát. Bộ váy trắng muốt bó chặt người cô, nâng mông nâng ngực, sau lưng cũng hở một mảng da trắng nõn. Nhân viên mỉm cười, hết lời ca ngợi: “Vợ sắp cưới của anh mặc như thế này thật là gợi cảm.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cho-mot-ngay-nang/495286/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.