Giản Thành một lần nói đến hai giờ, còn chưa nói đã thèm.
Cung Thiên Trọng đơ mặt nghe xong, nào là con người đại sư huynh tốt đẹp, đại sư huynh thực ôn nhu, đại sư huynh siêng năng sự vụ tông môn, đại sư huynh cơ trí thông tuệ, đại sư huynh săn sóc nhân tâm, đại sư huynh thiện giải nhân ý, đại sư huynh.............
Cung Thiên Trọng cảm thấy mình sắp bị tẩy não.
Hắn theo bản năng che lại ngực, nơi đó chính là bị một thương của Trần Húc Chi đâm xuyên, cũng đóng đinh trên mặt đất, nếu không phải hắn nhanh chóng quyết định trực tiếp khởi động chìa khóa trận pháp mà lão tổ cho hắn, cho nổ núi lửa ngầm, nếu không phải Thẩm sư thúc lại nhớ đến tình đồng tông đồng mạch, hắn chỉ sợ đã thật sự chết ở dưới núi lửa ngầm.
Bất quá.............
Cung Thiên Trọng nói: "Thực lực của Trần đạo hữu rất mạnh."
Điều này hắn tự mình cảm nhận được.
Trần Húc Chi ôn nhu hay không hắn không biết, thế nhưng............
"Ngọn lửa của Trần đạo hữu phi thường cường hãn, linh lực dư thừa, chỉ là tới gần đã có thể cảm nhận được nóng rực, phảng phất như toàn thân đều bốc cháy."
Ngữ khí Cung Thiên Trọng có chút cuồng nhiệt: "Cái loại nhiệt huyết sôi trào này, cảm giác sinh tử một đường này quá kích thích, chiêu thức của Trần đạo hữu còn đặc biệt tàn nhẫn, đối với địch nhân tàn nhẫn, đối với chính mình còn ác hơn.........." dừng một chút, Cung Thiên Trọng nhắc nhở Giản Thành: "Chủ nhân của ta a, nếu ngài
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cho-nao-khong-dung/1951165/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.