Giản Thành thưởng thức hồng huyền trên tay.
Hồng huyền trong suốt long lanh, dưới ánh sáng chiếu xuống, ẩn ẩn có thể nhìn thấy có thứ gì đó lưu động trong sợi hồng huyền này.
Sau khi Giản Thành chơi, quấn sợi huyền này thành một cuộn dây, sau đó treo ở trên lỗ tai.
Hắn lười biếng nói: "Uy uy uy? Có thể nghe thấy âm thanh của ta không?"
Nơi rất xa rất xa, bước chân Cung Thiên Trọng lảo đảo một cái, thiếu chút nữa té ngã.
Bất quá thiếu chút nữa té ngã không chỉ có một mình Cung Thiên Trọng, Lương tu sĩ bên cạnh hắn cũng trượt chân một cái, suýt nữa đâm trên cây.
Sau khi ổn định thân hình, hai người nhìn đến đối phương, ánh mắt đều rất quỷ dị.
Lương tu sĩ nói: "Cung huynh? Ngươi đây là...........?"
Cung Thiên Trọng làm như không có việc gì nói: "Không có gì."
Hắn lật tay một cái, nhiều ra một tấm linh phù.
Cung Thiên Trọng đầy mặt là xin lỗi: "Sư muội trong tông môn truyền tin cho ta, còn thỉnh đại hữu chờ một lát."
Lương tu sĩ này sảng khoái nói: "Vậy nhưng vừa lúc, sư muội ta cũng truyền tin cho ta, đạo hữu cứ tự nhiên đi, chúng ta mỗi người tự trở về là được."
Cung Thiên Trọng cười nói: "Tại hạ đang có ý này."
Hai người phân thành hai phương hướng, đều tìm một chỗ ẩn nấp an toàn để tiếp tin tức.
Cung Thiên Trọng dựa vào dưới một cây đại thục, đôi tay khoanh trước ngực, nhắm hai mắt nói ở trong lòng: "Chủ nhân?"
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cho-nao-khong-dung/1951173/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.