"..........Hắn sao lại cười ghê tởm như vậy?"
Phiếm Vân Kiếm Tôn nhìn Giản Thành đột nhiên dừng lại, lẩm bẩm nói với Thanh Minh chân nhân ở bên cạnh: "Ngươi thật sự cảm thấy tiểu tử này có thể giúp?"
Tuy rằng một đường đi tới Giản Thành đích xác thể hiện được thực lực cảnh giới Hóa Thần, nhưng tu vi tâm cảnh tiểu tử này lúc cao lúc thấp, có chút dọa người, thời khắc mấu chốt tám phần sẽ rớt dây xích.
Thanh Minh chân nhân không phản ứng Phiếm Vân Kiếm Tôn ở bên cạnh, cũng không để ý tới Giản Thành đang cùng Trần Húc Chi nấu cháo điện thoại.
Ông cúi đầu nhìn bản đồ ở trên tay, bản đồ rách tung tóe, bên trên còn tàn lưu vết máu không biết của ai, vết máu đã ngưng kết thành khối, dính sát vào trên bản đồ.
Nhưng dù vậy, Thanh Minh chân nhân cũng không dám chùi vết đen đi, sợ làm hỏng dấu vết trên bản đồ.
Ông một bên nghiên cứu bản đồ, một bên thuận miệng nói: "Không sai biệt lắm, ít nhất làm mồi tuyệt đối không thành vấn đề." Dừng một chút, Thanh Minh chân nhân đột nhiên hoàn hồn, ông như là phát hiện mình nói lỡ lời nhanh chóng sửa lời: "Có lẽ hắn sẽ trở thành đòn sát thủ đâu?"
"........" Phiếm Vân Kiếm Tôn hồ nghi mà nhìn chằm chằm Thanh Minh chân nhân, cứ cảm thấy đôi tổ tôn này không đáng tin cậy = =
"...... Sau đó chúng ta liền đi tới Vong Ngữ Thiên Khanh." Giản Thành ríu rít mà nói cho Trần Húc Chi: "Vong Ngữ Thiên Khanh ở trung
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cho-nao-khong-dung/1951351/chuong-203.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.