Sóc Nguyệt một đường chạy đến hướng Tây Bắc.
Tốc độ của nàng không tính là chậm, bất quá vì thân phận ngụy trnag, vòng vài đường lòng vòng, còn tìm thương đội cùng môn phái nhỏ làm tấm mộc, cho nên khi Thiên Quý lão nhân đuổi theo nàng , nàng vừa mới đến Oánh Hạ Sơn, phạm vi trong thế lực của Đại Nhật Tiên Tông.
Thiên Quý lão nhân nhìn Sóc Nguyệt sau khi ngụy trang, không khỏi lộ ra vẻ tươi cười.
Kỳ thật ngụy trang của Sóc Nguyệt thật sự hoàn mỹ, nhưng mà ở trong mắt Thiên Quý lão nhân, hơi thở của Sóc Nguyệt dị thường độc đáo (biến thái!!),dù cho nàng trốn ở trong đám người, vẫn sẽ bị Thiên Quý lão nhân liếc mắt một cái nhận ra.
Thiên Quý lão nhân không có xuất hiện trước mặt Sóc Nguyệt, lão chỉ âm thầm đi theo Sóc Nguyệt.
Đối với chuyện này, Sóc Nguyệt hoàn toàn không biết gì cả.
Nàng hóa thân thành một nữ tu luyện khí bình thường, nghe nói trị an trong phạm vi thế lực của Đại Nhật Tiên Tông tốt, còn có rất nhiều môn phái nhỏ có thể gia nhập, liền đi theo một thương đội đi xuyên qua Oánh Hạ Sơn, cũng thực nhanh liền đến quốc gia cách Oánh Hạ Sơn gần nhất.
Sóc Nguyệt lễ phép mà cáo biệt cùng tu sĩ cùng đội, nàng tính toán tiếp tục chọn tuyến đường phía tây, nghe nói Trần Húc Chi đã đem phía tây quét sạch không sai biệt lắm, từ bên kia đi sẽ tương đối an toàn, cũng không có nhãn tuyến gì nhìn trộm.
Sự thật cũng đích xác như
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cho-nao-khong-dung/1951448/chuong-240.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.