Edit: Lạc Lạc
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Một tháng sau, đã sức cùng lực kiệt, hoàn toàn không muốn đọc thêm bất kỳ thứ gì trong đống kiến thức nữa, Trình Diệp cuối cùng cũng nghênh đón kỳ thi của học viện hoàng gia.
Cậu không cảm thấy căng thẳng, chỉ cảm thấy tảng đá lớn đè ở trên người cuối cùng cũng có thể tháo xuống, liền thở ra một hơi.
Nhưng không thể biểu hiện ra.
Bởi vì Lôi Tu còn căng thẳng hơn cả cậu.
Không dám hỏi cậu ôn tập thế nào, chỉ hỏi thân thể cậu còn có thể thể chịu nổi hay không.
Có mấy lần, Trình Diệp mắt nước long lanh chớp chớp, ngáp một cái nhỏ giọng nói: "Còn được, chỉ là có chút buồn ngủ." Cậu cũng muốn lười biếng, nhưng Lôi Tu —— có thể được gọi là radar, mắt không chớp lấy một cái theo dõi cậu, nói đây là cùng cậu học.
Nếu không phải ban ngày nhất định phải đến công ty, có khi Lôi Tu sẽ 24h một tấc cũng không rời để ngồi canh cậu.
Mà vậy thì cũng không tốt đẹp hơn bao nhiều, cứ cách một tiếng sẽ có người máy bảo mẫu đến hỏi Trình Diệp quá trình học hành và có muốn ăn gì không, làm cho cậu gục xuống bàn ngủ cũng không yên ổn, cứ thấy bất ổn là sẽ có một con cá chép nhảy (robot),nhiều lần đều trực tiếp từ trên ghế té xuống, kết quả là chỉ có thể tập trung học tập cho giỏi.
666 nhìn quầng thâm nới đáy mắt cậu, đau lòng nói: "Người máy kia tôi có thể che giấu giúp cậu, ngụy trang ra video cậu đang xem sách, cậu cũng có thể
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cho-nguoi-biet-the-nao-la-bach-lien-hoa-chan-chinh/1110267/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.