Nhưng có người lại không vui vẻ được như Đồng Phồn, từ khi Trịnh Phi bị thương vẫn luôn hổ thẹn với Trình Diệp, thỉnh thoảng sẽ dùng một đôi mắt thâm tình chăm chú nhìn cậu.
Lúc này thấy cậu và Dương Thịnh có cử chỉ thân mật, đáy mắt đau xót cơ hồ muốn ngưng tụ thành thực chất tràn ra ngoài, cuối cùng không thể nhịn được nữa, hắn ta mím môi đau lòng nói: "Diệp Tử, em thật sự, không còn cảm xúc gì với anh dù chỉ một chút thôi sao?"
Trong lòng dâng lên một loại cảm giác quái dị, Đồng Phồn mơ hồ cảm nhận được Trịnh Phi quả thực chẳng ra gì, có được bảo bối cũng không biết quý trọng, mất đi rồi lại muốn chạy đến cướp từ tay người khác.
Huống hồ, hắn ta cũng không ngẫm lại xem ——
Đẳng cấp dị năng không mạnh bằng Dương Thịnh, nhân duyên không tốt bằng Dương Thịnh, quan trọng hơn là hắn ta không quan tâm chăm sóc Trình Diệp bằng Dương Thịnh.
Chủ yếu nhất chính là ——
Đồng Phồn sắc mặt có chút quái lạ, nhìn Trịnh Phi từ trên xuống dưới, tầm mắt cuối cùng dừng ở giữa hai chân của hắn ta.
Trịnh Phi đến cái kia cũng, giờ lại quay lại theo đuổi Trình Diệp, đây không phải là bản thân sống không tốt cũng muốn người khác không được yên thì là cái gì, Diệp Tử đời trước đã tạo nghiệt gì mà lại gặp phải Trịnh Phi.
Trịnh Phi hai má đỏ bừng, hai chân căng cứng, mạnh mẽ trừng Đồng Phồn một cái.
Đồng Phồn có chút phiền muộn, nhớ năm đó bọn họ đều là anh em, ai biết —— lòng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cho-nguoi-biet-the-nao-la-bach-lien-hoa-chan-chinh/1110284/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.