Sự thật là hôm còn "Bế quan luyện võ" Băng có chỉ dẫn cho Tâm một vài câu nói tiếng anh, để sau này nếu có việc cần dùng thì cũng biết, hoặc chửi người khác thì họ cũng không biết mình chửi họ(^?^),không ngờ Băng thông minh và lại dùng nó trong trường hợp này, dĩ nhiên điều này chỉ Băng và Tâm biết. Kết quả của cuộc chiến tất nhiên không ai khác chính là Thương Nữ. Thương Nữ kết thúc cuộc chiến bằng một vòng kiếm trên không hình elip, đưa người ra phía trước, một chân nhấc lên cao và giáng một đòn mạnh vào nữ nhân kia, nhưng Thương kiếm chỉ đi được một nửa đoạn đường thì........_ĐAO HẠ LƯU TÌNH. Tiếng hét một nữ nhân khác vang lên. Xin Nữ hiệp đao hạ lưu tình cho, tôi tên Tuyết Hoa, đây là em gái tôi Tuyết Lam, em tôi trẻ người non dạ, không biết đã xúc phạm đến nữ hiệp, xin nữ hiệp nương tay cho, tôi chỉ còn mình nó là người thân. Nghe đến đây, Thương Nữ lạnh lùng bỗng ngấn lệ nói.
_Đi đi. Khiến mọi người ai cũng ngạc nhiên, nói xong, nữ nhân Tuyết Hoa kéo Tuyết Lam và bay thẳng vào rừng sâu.
_Haizzz.... tôi thấy ở đây chơi hết vui rồi, tướng công chúng ta về thôi. Băng nhỏ nhẹ, khiến cho nhiều người không vui, nhưng một người trong lòng như nở hoa.
_Khoan. Tích Băng cô nương có thể bỏ mặt nạ ra không? Tiếng M.C vang lên
_Sao cơ? Băng thắc mắc.
_Vì cô giờ đã là minh chủ võ lâm, nên cô cần phải cho mọi người thấy mặt. M.C giải thích.
_Cái này.......
_Không sao đâu nàng cứ bỏ ra
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cho-ta-se-cho-em/2018085/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.