Đến trong công viên, trong sân không có ai, lúc trời nóng mới có người ở đây nghỉ ngơi, bây giờ lạnh như vậy, mọi người đều ở trong nhà mở lò sưởi, Chung Lệ Nhan trước tìm một chỗ ngồi xuống, bà nhìn Trương Lam, Trương Lam cẩn thận đi tới, cúi đầu ngồi ở phía đối diện bà.
Ngay cả Chung Lệ Nhan không nói, Trương Lam cũng có thể qua nét mặt của bà nhìn ra được Chung Lệ Nhan tìm cô khẳng định không phải chuyện tốt gì.
Sau khi ngồi xuống, Chung Lệ Nhan nhìn Trương Lam, không lên tiếng.
Trương Lam thấy bà không lên tiếng, cũng không dám nói lời nào, liền trầm mặc như vậy một hồi, điện thoại của Chung Lệ Nhan reo lên, giống như phá vỡ sự yên lặng giữa hai người, Chung Lệ Nhan tắt điện thoại đi, bà nói: "Dì cũng không quanh co lòng vòng."
Bà vừa nói lời này ra, Trương Lam theo bản năng ngồi thẳng người, giống như là học sinh tiểu học gặp phải thầy cô giáo vậy, trên mặt rất cung kính, hai mắt Chung Lệ Nhan sâu thẳm, bà nói: "Dì hy vọng cháu có thể chia tay Tiết Nhượng, các cháu mới học cao nhất*, không thích hợp nói chuyện yêu đương."
*Lớp mười.
Hai chữ chia tay làm cho Trương Lam một trận choáng váng, cô chớp chớp đôi mắt xinh đẹp nói: "Dì, cháu sẽ không ảnh hưởng đến thành tích của Tiết Nhượng, cháu... Không đúng, cậu ấy sau khi ở cùng một chỗ với cháu, thành tích vẫn tốt như vậy."
"Bây giờ không nhìn ra vấn đề, bởi vì các cháu học cùng chung một lớp, nếu cao nhị* thì sao? Sau này phân
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cho-to-muon-bai-tap-chep-voi/873392/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.