“Điện hạ…” Khúc Ngưng Hề gọi hắn.
Cơ thể mềm mại của nàng dựa vào, mang theo chút cẩn thận dè dặt, còn chưa bắt đầu mà đã định xin tha rồi: “Xin điện hạ đừng trêu đùa ta nữa.”
“Cô trêu đùa nàng bao giờ?” Bùi Ứng Tiêu nghe được từ này thì nhìn nàng đầy hứng thú.
Căn bản là Khúc Ngưng Hề không dám ngẩng đầu lên nhìn cái cảnh… hai tay nàng duỗi ra và ôm lấy vai hắn.
Đây chính là cách thức mà nàng thể hiện sự “ái mộ”.
Nếu còn muốn nàng làm thêm hành động gì khác nữa… thì thật sự là làm khó cho nàng quá, thế nhưng mà, cái người này cứ cố ý chờ như thế chỉ để thấy nàng bối rối.
Nếu nói Bùi Ứng Tiêu rất thích mình thì Khúc Ngưng Hề sẽ không tin đâu. Tuy nàng biết nàng xinh đẹp, nhưng cả cái Thượng Kinh này đâu có thiếu giai nhân tuyệt sắc gì đâu.
Chắc chắn bên cạnh Thái tử sẽ càng không thiếu các cô nương xinh đẹp, hơn nữa… trông hắn giống kiểu nam tử sẽ động lòng trước nữ sắc lắm à?
Nếu như nàng bị lừa gạt bởi cái dáng vẻ cười nhạt thản nhiên này của hắn, thì khi đó nàng mới thật sự là đồ ngốc.
Chắc chắn là sẽ thua thiệt đến mức không còn lại gì cả.
Cũng không biết là câu nào của hắn mới là lời thật lòng nữa…
Khúc Ngưng Hề bị Bùi Ứng Tiêu giữ lấy và buộc phải ngồi trên đùi hắn, bấy giờ nàng đang dịu dàng mà ngoan ngoãn ôm lấy hắn.
Gần quá, hai người gần nhau đến mức, dường như là tiếng tim đập của đôi bên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/choc-dong-cung-tieu-hoa-mieu/2714153/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.