Chứng sợ nam nhân? Dị ứng? Hô hấp khó khăn?
Tần Tấn Dương ngắm nhìn vẻ mặt hoảng sợ của tiểu nữ nhân trước mắt, đôi mắt thâm thúy dấy lên hứng thú . Nhíu mày, cố nén trận cười điên cuồng trong lòng.
Trên mặt nàng bày ra vẻ chán ghét quá mức rõ ràng,coi hắn là người mù sao? Muốn lừa gạt người, cũng phải tìm một cái cớ hợp lý đã!
“Hả? phải vậy không?” Để phối hợp với nàng, hắn cố ý hồ nghi hỏi.
Đồng Thiên Ái nhìn hắn nửa tin nửa ngờ, vội vàng giả bộ nhu nhược.
Đưa tay đặt lên ngực, hô hấp dồn dập, vừa thở vừa nói, “Đúng vậy đúng vậy! Ngươi bây giờ đứng cạnh ta rất gần, chỉ cần một thước khoảng cách cũng làm cho ta thấy khó chịu!”
Trong lòng rống giận : Tên biến thái chết tiệt ! Cái đồ đại lợn giống! Mau tránh xa ta ra!
Tần Tấn Dương tại chỗ cũng nhìn thấu được vở kịch mà nàng đang diễn, hắn quay đầu hướng nữ nhân phía sau, cười nói:
“Bảo bối, ta bây giờ có chuyện phải xử lý, không thể làm gì khác đành để nàng chịu ủy khuất rồi!”
“Tấn Dương…” Nữ nhân nọ hoàn toàn chìm đắm trong nụ cười nam tính đầy sức quyến rũ, nũng nịu kêu tên hắn.
Tần Tấn Dương đi tới nữ nhân bên cạnh, cúi đầu thân mật hôn khuôn mặt của nàng:
“Ngoan nào! Đi đi! Ta thích bảo bối nghe lời ! Buổi tối…”
Thanh âm của hắn càng ngày càng nhẹ, Đổng Thiên Ái không nghe thấy bọn họ nói những gì. Nhưng nhìn nữ nhân xinh đẹp trước mắt, khuôn mặt bỗng đỏ ửng, hai mắt sáng lạn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/choc-toi-chu-tich-tong-tai/832917/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.