Trong lòng Vu Nhuế có chút ngạc nhiên, ngồi ở trên khay trà, cùng anh mặt đối mặt, "Lúc nào thì đại tổng giám đốc như anh quan tâm sự nghiệp từ thiện rồi hả ?"
Thật là làm cho người ta sanh nghi rồi, còn muốn lấy danh nghĩa của cô để quyên tiền.
Tần Tấn Dương để ly rượu xuống, đưa tay cầm cổ tay của cô. Thoáng dùng sức, đem lấy cả người cô kéo vào trong ngực. Ôm một thân thể mềm mại, cánh tay vòng quanh người của cô xiết chặt.
Cắn lỗ tai của cô, hài hước nói, "Đột nhiên muốn hiến lòng nhân ái, nhưng lại không muốn làm người khác chú ý quá. Không có biện pháp, không thể làm gì khác hơn là phải nhờ vả hồng nhan tri kỉ như em vất vả một phen rồi."
Vu Nhuế không hề tiếp tục hỏi tiếp nữa, hiểu được đúng mực mới là người phụ nữ thông minh. An tĩnh tựa vào lồng ngực của anh, ngón tay nhẹ nhàng chơi đùa với những chiếc cúc áo sơ mi của anh, nghịch từng chiếc một.
Nhưng trong lòng trực giác nói cho cô biết, chuyện này, cũng không có đơn giản như thế.
Ôn tồn chỉ chốc lát, Tần Tấn Dương vẫn để cô ngồi trong lòng mà vẫn không loạn.
Vu Nhuế nhìn tuấn dung không có nửa phần phập phồng của anh, làm ra cử động to gan. Móng tay sơn đỏ thẫm xúc động , đem nút áo cài sơ mi của anh cởi ra.
Cánh tay mảnh khảnh vòng qua hông của anh, êm ái, dán sát mặt vào lồng ngực tinh tráng của anh.
"Tấn Dương, tối hôm nay, ở lại đây đi." Hơi thở thơm mát
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/choc-toi-chu-tich-tong-tai/833051/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.