Không ngoài dự đoán, lời Tần phu nhân vừa nói xong đã chọc cho Tần Tấn Dương rống to: “Sân bay? Ty Kỳ đến sân bay? Con bé đi sân bay làm gì? Bay đi đâu?”
Nếu nói là chuyện trọng đại, hẳn là chuyện này đi? Nghĩ tới nghĩ lui, con gấu Koala ấy cũng chỉ biết duy nhất có một nước…. Không phải là bay đến Đài Loan chứ?
Tần phu nhân nghe được tiếng con trai rống to giận dữ, coi như không có chuyện gì, tiếp tục nói “Tấn Dương à, con phải chăm sóc Ty Kỳ cho thật tốt, nếu không mẹ sẽ đích thân bay về Đài Loan đấy!”
Uy hiếp xong, liền nhấn nút tắt. Màn hình máy tính khôi phục lại một mảnh màu lam, hình ảnh cũng biến mất.
“Mẹ!” Tần Tấn Dương gấp đến mức không nói nhiều, nhìn chằm chằm khung trò chuyện màu lam, tức giận dùng tiếng Anh thô lỗ chửi rủa “Shit!” (Editor: Anh ơi, Shit là gì, có ăn được không? )
Đồng Thiên Ái lẩm nhẩm tên của cô bé, trong lòng tự dưng sinh ra bất an.
Qua buổi nói chuyện này, cũng có thể hiểu được vấn đề. Cái cô bé tên “Kỳ Kỳ” này hôm qua đã mờ mờ mịt mịt mà đến Đài Loan. Mẹ của Tần Tấn Dương có lẽ đối với cô bé tên Kỳ Kỳ này rất yêu thương và quan tâm….
Nghiêng đầu nhìn sang thấy hắn đang nhíu chặt chân mày, lập lòe hỏi “Cô gái ấy là ai? Em gái của anh hả?”
Mặc dù trong lòng biết, khả năng là em gái này vô cùng thấp, bởi vì cô nhìn thấy ánh mắt của hắn không phải là loại tình cảm “anh em”,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/choc-toi-chu-tich-tong-tai/833485/chuong-196.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.