"Mấy năm nay mày cõng tên tao làm ra những gì mày nghĩ là tao không biết sao? Nhãi con, dã tâm của mày quá lớn rồi!" Ánh mắt Giles cực kì lạnh lùng.
"Cha... con..." Mồ hôi chảy ướt sống lưng, Byron cố gắng giải thích.
"Cút!"
Hơi thở mạnh mẽ của Giles đã hoàn toàn nuốt lấy Byron: "Cho dù thế lực của mày mạnh mẽ đến cỡ nào đi chăng nữa thì vị trí tộc trưởng của gia tộc Rothschild cũng không tới phiên mày đâu! Cút về cho tao, trong mười năm tới không cho phép mày bước nửa bước ra khỏi nhà!"
"Mười năm!" Byron không thể tin nổi.
"Mang người đi, có bất kể một chuyện không may nào thì chúng mày tự lãnh hậu quả!" Giles nhìn một đám đang đứng trong khu nghỉ dưỡng rồi lạnh lùng nói.
"Vâng!"
Một ông già người châu Âu lập tức phất tay: "Đưa Tam công tử về, canh chừng nghiêm ngặt."
"Cha, con không cam lòng... con không phục! Con là người mạnh nhất, dựa vào đâu mà con phải chịu như thế này!!!" Byron điên cuồng kêu gào, âm thanh xa dần tới khi biến mất không còn bóng dáng.
"Thứ mà người của gia tộc Rothschild thừa thãi nhất... chính là năng lực." Giles thở dài, trong mắt lộ ra một tia sáng lạnh lẽo.
"Thật xin lỗi anh Lục, là tôi dạy con không nên nết khiến mọi người thêm phiền." Giles bước lên trước, vẻ mặt cực kì áy náy nói xin lỗi.
Hàn Vô Ảnh thấy Byron đã thất thế bèn lập tức lủi đi, nếu ông ta tiếp tục ở lại đấu với Hàn Kiêu thì chắc chắn sẽ thất bại thảm hại.
"Không đánh à?" Hàn Kiêu nhìn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/choc-tuc-vo-yeu-mua-mot-tang-mot/336220/chuong-2138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.