Các vị phu nhân thấy người con trai trong truyền thuyết của Lý phu nhân vừa đẹp trai cao quý, làm việc lại cẩn thận thì tán thưởng không thôi.
"Lý công tử quá khách khí rồi! Cũng chỉ là chuyện nhỏ thôi, không có gì đáng ngại!"
"Lý phu nhân, hóa ra đây chính là con trai bà đấy à, quả nhiên là tuấn tú lịch sự!"
...
Hàn huyên với các vị khách một hồi, Lý Mộ Ngôn cố ý đi tới chào hỏi Mạnh Lâm Lang, trong giọng điệu cũng thân mật hơn những vị khách kia nhiều: "Cô Lâm!"
Nhìn đứa bé mà mình rất thích này, vẻ mặt của Mạnh Lâm Lang vui vẻ hơn không ít: "Mộ Ngôn đã về rồi đấy à!"
"Cô Lâm, chuyện vừa nãy..."
Mạnh Lâm Lang biết cậu ta định nói gì nên bà lên tiếng cắt đứt luôn: "Được rồi, chuyện đã giải quyết rồi thì nhắc lại làm gì! Cô cũng không đến nỗi chỉ vì mấy chuyện cỏn con này mà để trong lòng đâu, Tiểu Tịch nhà cô cũng không phải người nhỏ mọn như vậy."
Mạnh Lâm Lang nói xong liền đem Tiểu Tịch còn đang bị một đám phu nhân vây quanh gọi qua: "Tiểu Tịch, đến đây!"
Chẳng hiểu mấy vị phu nhân kia bị làm sao, tự nhiên bọn họ có vẻ hứng thú mấy chuyện riêng của cô. Vòng vo hỏi thăm một hồi khiến Ninh Tịch sắp không đỡ nổi. Lúc này thấy Mạnh Lâm Lang gọi mình thì Ninh Tịch thở phào một hơi, vội vàng nói một tiếng với mấy vị phu nhân kia rồi đi tới cạnh Mạnh Lâm Lang.
"Mợ!"
Lý Mộ Ngôn nghe được một giọng nói trong trẻo thì ngẩng đầu lên nhìn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/choc-tuc-vo-yeu-mua-mot-tang-mot/336488/chuong-1870.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.