"Đinh", "Đinh", di động của Ninh Tịch báo có hai tin nhắn đến.
[Ô yêu vương: Mẹ nó, ông đây dọn nhà! Tạm biệt!!!]
[Hoàng từ cá chép: Gâu!]
"Phụt..." Ninh Tịch bật cười ra tiếng.
Sau khi ngắm pháo hoa xong, Ninh Tịch cùng Lục Đình Kiêu đưa Tiểu Bảo về Lục trạch rồi mới quay trở lại Bạch Kim Đế Cung...
Lục Đình Kiêu đột nhiên móc ra một cái hộp nhung màu đen vuông vức rồi đưa cho Ninh Tịch.
Cô thấy thế liền chớp chớp mắt: "Cái gì đây?"
"Quà." Lục Đình Kiêu trả lời.
Ninh Tịch đưa tay nhận lấy, nghi ngờ nói: "Cũng chẳng phải ngày lễ gì sao lại tặng quà cho em?"
"Cần phải có lý do à?" Lục Đình Kiêu nhướng mày tỏ vẻ mình là tổng tài bá đạo - "Tôi tặng em quà còn cần lí do sao".
Ninh Tịch cười khẽ một tiếng rồi mở hộp ra, suýt nữa thì mù luôn cả mắt chó: "Ối trời ơi!"
Món quà mà Lục Đình Kiêu tặng cô là một sợi dây chuyền kim cương, dường như là mẫu mới nhất của TFN tên là "Bầu trời đầy sao".
Quả nhiên vật đúng như tên, chói đến đau cả mắt...
"Ôi..." Ninh Tịch nhìn sợi dây chuyên kim cương lấp la lấp lánh kia, vẻ mặt có chút khó mà hình dung.
"Sao vậy?" Lục Đình Kiêu hỏi.
"Anh yêu, anh... thích kim cương?" Sở thích giống y người nào đó thật sự khiến Ninh Tịch có chút khiếp sợ!
Lục Đình Kiêu nghe vậy thì không nhanh không chậm nói: "Anh không thích kim cương, chỉ thích khi nó được đeo trên người em thôi."
"!!!" Ninh Tịch lập tức bị một mũi tên tình yêu bắn trúng trái
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/choc-tuc-vo-yeu-mua-mot-tang-mot/336689/chuong-1669.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.