Sau khi diễn xong, dường như chỉ trong chớp mắt Ninh Tịch đã ra khỏi nhân vật, cô đứng lên quay người cúi chào ban giám khảo.
Giang Hành Chu nhìn cô như có điều suy nghĩ, dường như muốn nói gì đó nhưng cuối cùng lại chỉ nói một câu: "Được rồi."
Ninh Tịch lên tiếng đáp lại rồi đi ra ngoài, đôi mắt xẹt qua chút ảm đạm.
Chỉ sợ lần này không được rồi…
Sau khi casting kết thúc, Ninh Tịch đang không yên lòng đi trên ven đường thì đột nhiên một chiếc xe màu trắng từ từ đỗ lại cạnh cô.
"Tiểu Tịch!"
Nghe thấy giọng của Tống Lâm, Ninh Tịch lập tức tươi tỉnh hơn: "Tiền bối Tống!"
"Cùng đi uống một chén nhé?" Tống Lâm mời.
Thật ra thì lúc này Ninh Tịch không có tâm trạng mấy nhưng vì nữ thần mở miệng mời nên cuối cùng cô cũng vẫn gật đầu.
Tống Lâm đưa cô tới một quán bar nhạc nhẹ cao cấp, bên trong cũng không đông người, âm nhạc êm dịu, bầu không khí rất tuyệt.
"Uống gì?" Tống Lâm hỏi.
"Em uống gì cũng được."
"Vậy chị chọn giúp em nhé?"
"Vâng." Ninh Tịch gật đầu.
Nhìn dáng vẻ nhu thuận của cô trong mắt Tống Lâm ánh lên ý cười: "Sao nào, hôm nay casting có nắm chắc không?"
Vừa nhắc đến chuyện này, vẻ mặt của Ninh Tịch liền lộ chút lúng túng nhưng vẫn thành thật trả lời: "Nói thật em không có lòng tin gì, lần này rất nhiều tiền bối có thực lực mà diễn xuất của em chắc cũng chỉ được coi là tầm tầm thôi."
Tống Lâm nhìn xoáy vào cô: "Cũng không đến nỗi, biểu hiện trước đó cũng em
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/choc-tuc-vo-yeu-mua-mot-tang-mot/336754/chuong-1604.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.