Trong phòng ngủ, Ninh Tuyết Lạc hài lòng nhìn trang điểm của mình hôm nay. Tuy hai người đẻ ra cô ta đều thuộc hạng nghèo hèn, thô tục chả có chỗ nào tốt, nhưng cũng may là mặt mũi không tệ nên cô ta mới có được một gương mặt đẹp thế này.
"Đại tiểu thư, bên ngoài có một thiếu niên nói cậu ta là em trai của cô, cô có muốn mời cậu ta vào không ạ?" Người giúp việc hỏi.
"Em trai tôi?"
"Đúng ạ, cậu ta nói cậu ta tên Đường Nặc."
Người giúp việc vừa dứt lời thì đột nhiên "choang" một tiếng, lọ kem dưỡng da trên tay Ninh Tuyết Lạc rơi xuống đất vỡ tung tóe.
Người giúp việc sợ hết hồn: "Đại tiểu thư, cô có sao không? Có bị thương ở đâu không?"
Sắc mặt Ninh Tuyết Lạc tối sầm, cô ta đứng lên đi tới cửa sổ kéo rèm ra rồi nhìn xuống phía bên dưới.
Quả nhiên, dưới cổng có một cậu thiếu niên quê mùa xách túi lớn túi bé đang đứng trước cửa.
Chết tiệt....
Thằng oắt con này tới đây làm gi!
Lại còn tới ngay lúc nhạy cảm thế này nữa!
Vất vả lắm cô ta mới đem mấy lời đồn thổi kia đè xuống được, hôn sự với Tô gia cũng sắp tới gần rồi. Chẳng lẽ ông trời muốn đối đầu với cô ta sao?
Ninh Tuyết Lạc không chút nào vui vẻ nói: "Cô làm việc ở Ninh gia này bao nhiêu năm chỉ biết chơi thôi sao? Tôi có em trai khi nào! Rõ ràng chỉ là một thằng nhãi thấy sang bắt quàng làm họ hòng kiếm ít tiền! Còn không mau đuổi nó đi? Chút chuyện nhỏ này
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/choc-tuc-vo-yeu-mua-mot-tang-mot/336993/chuong-1365.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.