Đến nhắm mắt nghỉ cũng không yên thân, giọng điệu đáp trả của Ninh Tịch còn âm u hơn cả đối phương: "Gần đây tâm trạng tôi không tốt, tôi khuyên anh cách xa tôi ra một chút."
Âm thanh ấy khiến Mạc Thần Tu lạnh cả sống lưng một cách khó hiểu, anh ta hừ một cái rồi cười nhạo: "Ha, tâm trạng không tốt? Làm sao? Chẳng lẽ mới chia tay thằng nào à?"
Đối với tình trạng hiện giờ của Ninh Tịch thì từ "chia tay" chẳng khác nào một ngọn lửa bị ném thẳng vào thùng thuốc súng...
Một giây sau, bỗng nhiên một tiếng "ầm" vang dội lập tức vang lên, Mạc Thần Tu bị Ninh Tịch dùng một chiêu quật qua vai làm cho ngã sấp mặt trên sàn nhà. Cô dùng ánh mắt từ trên cao nhìn xuống khóa chặt tay anh chàng lại, trong mắt toát ra sự lạnh lẽo làm người ta rợn cả tóc gáy.
Một tràng bất ngờ thế này khiến tất cả mọi người trong phòng đều cả kinh tới nỗi rớt cả tròng mắt...
Tần Nhiên, Hàn Duẫn Thừa, Lạc Phàm, Lý Nhạc Khải đều trố mắt nhìn nhau, mặt nghệt ra.
Ơ hay, sao tự dưng hai người này lại đánh nhau?
Hình như là Ninh Tịch ra ray trước...
Giang Mục Dã ngồi trong góc lắc đầu than thở, đồng cảm nhìn Mạc Thần Tu.
Chậc chậc, không biết gần đây con nhóc chết tiệt kia gặp phải cái gì mà tâm trạng tệ hại đến rối tinh rối mù, ngay cả ông đây còn không dám đến gần trong vòng ba thước nữa là. Lúc này, Mạc Thần Tu tự dưng lại chạy tới thì có khác nào đưa đầu cho người ta chém...
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/choc-tuc-vo-yeu-mua-mot-tang-mot/336999/chuong-1359.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.