"Ha, nhưng tôi không thấy hứng thú với History, cái khiến tôi hứng thú chỉ có Tắc Linh." Trong đáy mắt Hàn Kiêu lóe lóe lên ánh sáng lạnh.
Nghe Hàn Kiêu nói không hứng thú thì Ninh Tuyết Lạc tỏ ra thất vọng còn Đới Uy lại âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
"Anh Hàn, mạn phép cho tôi hỏi một câu, anh với Tắc Linh có mâu thuẫn gì sao?" Nghĩ tới đây, trong mắt Ninh Tuyết Lạc không giấu nổi vẻ vui mừng.
"Không, chán quá sinh nông nổi thôi." Hàn Kiêu nhếch môi cười nhẹ một cái.
"Khụ... ra là thế." Ninh Tuyết Lạc có chút lúng túng, Hàn Kiêu này quả giống y như lời đồn rằng chỉ làm việc theo ý muốn, hoàn toàn không câu nệ bất cứ thứ gì.
"Vậy anh Hàn muốn bao nhiêu tiền mới đồng ý ra tay?" Ninh Tuyết Lạc lại hỏi.
"Không lấy một đồng, chẳng qua là do tôi ngứa nghề thôi." Hàn Kiêu ném xuống một câu.
...
Đào Hoa Ổ.
Hiếm lắm mới có một ngày Ninh Tịch được nghỉ nên cô chuẩn bị vui chơi nguyên cả ngày với bánh bao nhỏ.
Nhưng, lúc vừa mua đồ ăn về đến nhà thì tiếng chuông di động lại reo lên, là Trang Khả Nhi gọi tới.
Hiển nhiên, khóe mắt Lục Đình Kiêu đã liếc thấy tên người gọi hiện trên màn hình.
Cảm nhận được ánh mắt của Vợ đại nhân, à không... Boss đại nhân thì Ninh Tịch lập tức tự giác mở loa ngoài rồi mới nghe điện thoại: "Alo, Khả Nhi à?"
"Tiểu Tịch à, tớ có chuyện muốn nói với cậu, bây giờ cậu có rảnh không?"
Hửm, Khả Nhi dùng giọng này là muốn nói cái gì?
"Cái
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/choc-tuc-vo-yeu-mua-mot-tang-mot/337242/chuong-1167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.