Logic của thằng nhóc này...
Tất nhiên là anh cũng muốn sinh với Ninh Tịch rồi, nhưng nếu như con do anh với Ninh Tịch sinh ra, vậy đó cũng đâu phải là Tiểu Bảo đâu...
Nhưng Lục Đình Kiêu không có cách nào giải thích những điều này cho Tiểu Bảo hiểu được.
Hoặc có lẽ, không cần anh phải giải thích.
Trong lòng Tiểu Bảo cũng tự mình hiểu rõ chuyện này rồi. Chỉ là, thằng bé đang giận với ấm ức vì nó không phải do Ninh Tịch sinh ra...
Bầu không khí giữa hai ba con bỗng trở nên ngưng trọng, nhưng đúng lúc này điện thoại Lục Đình Kiêu vang lên, là Ninh Tịch gọi tới.
"Alo?"
"Boss đại nhân, nhớ em không?" Đầu dây bên kia truyền tới giọng nói vui vẻ của cô, chỉ nghe không thôi cũng biết bên đó chắc đang rất thuận lợi.
"Nhớ." Chưa bao giờ nhớ như lúc này. Bà xã, em mà không mau trở về, anh sẽ bị con trai hành hạ chết.
"Hê hê, em sắp lên máy bay rồi, tối nay sẽ về tới Đế Đô, nhưng tới lúc đó cũng muộn lắm rồi thế nên sẽ không quấy nhiễu giấc ngủ của hai người đâu, sáng mai em sẽ tới thăm anh với Tiểu Bảo."
"Anh đi đón em."
"Lần này em đi cùng với Mạt Mạt và giám đốc Kiều mà, anh muốn dọa chết họ à? Em bắt xe về là được rồi! Ngoan nhé! Đúng rồi, Tiểu Bảo ngủ chưa? Chưa ngủ thì cho em nói chuyện với thằng bé vài câu đi?"
Thế là Lục Đình Kiêu liền đưa điện thoại cho thằng con sớm đã không thể chờ được nữa.
"Mẹ ~" Bánh bao nhỏ vừa nghe thấy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/choc-tuc-vo-yeu-mua-mot-tang-mot/337284/chuong-1137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.