Trong phòng nghỉ khu xét nghiệm, Celin và Hein ngồi ngay ngắn một bên đợi phân tử khả nghi lau xong máu mũi.
"Chỉ là tôi... Rất vui vì đã phẫu thuật thành công nên muốn vội muốn nói tin này cho anh ấy." Đôi mắt của Eugene giấu sau phần tóc mái dày: "Tôi không ngờ suýt nữa đụng phải anh."
"Cậu đã tông vào Celin rồi." Hein một bên lạnh lùng nhắc nhở, liếc mắt nhìn thái dương ửng đỏ của Celin.
Eugene cũng ý thức được vấn đề, ngượng ngùng nói: "Rất xin lỗi, là tôi lỗ m ãng quá."
Celin: "Tôi không sao."
Cậu thật sự không bị gì, chỉ có thái dương hơi nhức nhưng không bị trầy da.
Omega trước mắt vẫn chưa dùng thuốc ngăn chặn che đi mùi pheromone mới tái tạo. Hương gỗ thoang thoảng lan tràn tạo cho người ta cảm giác yên lòng. Tuy điều trị cải tạo không tạo thành gánh nặng lớn cho cơ thể, nhưng vừa điều trị xong đã chạy nhảy thế này thì Eugene là người đầu tiên. Đừng nói chi đến trước đó y còn mang dáng vẻ mong manh dễ vỡ.
Celin nhìn Hein, Alpha đã kết hôn sẽ không dễ dàng bị pheromone của Omega khác ảnh hưởng. Chuyện này cậu không lo lắng, cái cậu lo là: "Nếu cậu muốn gặp Nelson đến vậy thì tôi có thể lập tức thông báo cho anh ta cậu đã hoàn thành phẫu thuật trước nữa tiếng."
Eugene từ chối: "Đừng!"
Dường như ý thức mình quá gay gắt, y nhẹ giọng chậm rãi nói: "Tôi muốn đích thân nói trước mặt anh ấy. Hẳn là anh ấy cũng trông ngóng tôi thoát khỏi mùi sơn gớm ghiếc, tôi... Tôi muốn tạo cho
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chong-chong-dien-hinh/1382904/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.