"Cô là ai?" Tôi hỏi.
Mặc dù nói thân phận của tôi vẫn chưa rõ ràng, nhưng so với cô ả đến từ quán bar đêm trước mặt này vẫn có ưu thế hơn nhiều.
Một tay tôi đỡ ông chủ Trác, đứng bên cạnh anh, nói với ả đứng trước cửa: "Ở đây có tôi rồi, không cần đến cô."
Nói xong, tôi liền đóng cửa lại.
Nào ngờ, ả kia chặn cửa lại, vừa cười vừa nói với tôi: "Anh Trác mang tôi đến đây, sao lại không cần tôi chứ?" Ả liếc mắt đánh giá tôi một lượt, dùng giọng điệu vô cùng khinh bỉ nói: "Chắc không phải kỹ thuật của cô kém quá, không làm anh Trác thỏa mãn đấy chứ?"
Tôi bật cười, trực tiếp xuất chiêu chủ chốt: "Trinh nữ?"
Ả ta không hiểu hàm ý sâu xa trong lời nói này của tôi, tôi cũng không ngại giải thích cho ả hiểu, nụ cười càng thêm phần xán lạn: "Anh Trác mắc bệnh sạch sẽ."
Khuôn mặt của ả nhanh chóng biến đổi, dù có cả kẻ ngu đần cũng có thể nhận ra tôi đang nói ả bẩn.
"Lẽ nào cô là?" Ả không dám tin.
Tôi hơi gật đầu: "Vì vậy, tôi là bạn gái của anh ấy, còn cô ấy à, chỉ là loại bóc bánh trả tiền thôi, còn không mau cút đi?"
Ả đâu ngu gì mà từ bỏ, muốn gặp được người đẹp trai, vóc dáng hoàn hảo lại nhiều tiền ông chủ Trác ở một nơi như buổi chiếu phim tối nay chẳng dễ dàng gì, khó khăn lắm mới có cơ hội gặp, đương nhiêng chẳng dại gì mà từ bỏ cả.
Ả lách mình vào trong nhà, đỡ bên còn lại của ông
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chong-ho-vo-tam/1510880/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.