Vết nứt nghiêng nghiêng, bùn đất bên dưới quả thực có những dấu chân nối nhau, là của đàn ông, thật ra tôi không thể nhìn dấu chân mà đoán được người, có điều Hồng Hồng nói dấu chân này tản ra tà khí của Si Mị, hắn là không sai.
Sỉ Mị không phải người thực thể, anh ta chỉ là một tà thuật thể, phù thủy, giống như Hồng Hồng vậy cũng là loại hình đặc thù nên có thể cảm nhận được khí tức yêu quỷ.
Lãnh Mạch mang theo tôi từ sườn dốc khe nứt mà đi vào, bên trong khe nứt có một hang động khác.
Ai ngờ trong khe nứt còn có một hang núi như vậy, tôi cũng không biết rốt cuộc được cấu thành từ thứ gì.
Trong hang núi nhỏ này có một vũng nước, nhìn qua trống trải không người, tôi và Lãnh Mạch †ách nhau tìm xem xung quanh có thứ gì không, lượn quanh qua một tảng đá, tôi thấy có một nơi bị chăn, đi vào bên trong vòng qua khe hở trong núi, xuất hiện một cái hũ nhỏ, mặt trên đặt một cái hộp, bên cạnh có cái bát, ở bên dưới mặt đất nơi đặt cái hộp có người dùng máu vẽ một phù văn trận pháp.
Rất kỳ lạ, rõ ràng là lần đầu tiên tôi tới chô này, lần đầu tiên nhìn thấy cái hộp này, nhưng lại có cảm giác quen thuộc, quen thuộc đến đau lòng, nhưng cụ thể là vì sao quen thuộc, lại không nói ra được.
Tôi đứng bên ngoài: “Hồng Hồng cô có biết trận pháp này không?”
“Không biết, rất lạ, phía trên tản ra tà khí, có mùi giống với Sỉ Mị” Hồng Hồng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chong-ma-cua-em/2430784/chuong-427.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.