“Cậu Phong?” Tiểu Lỵ gõ cửa, nhẹ giọng gọi.
Cô chủ bảo cô đưa khăn mặt cùng bàn chải đánh răng mới cho cậu ấy, xem dáng vẻ của cô chủ thì người này chắc sẽ thành cậu chủ rồi. Song theo cô thì bốn người kia vẫn đẹp trai hơn còn người này chỉ gọi là đáng yêu mà thôi.
“A?” Tiếng đập cửa bên ngoài truyền vào khiến Phong Vũ Vọng đang ngồi ngẩn ngơ trên giường giật mình, vội vàng đứng dậy.
Tiểu Lỵ cầm khăn mặt cùng bàn chải đi thẳng vào phòng vệ sinh sắp xếp cẩn thận mới đi ra cung kính nói: “Cậu Phong, cô chủ bảo cậu rửa mặt xong thì đi xuống lầu dùng bữa sáng.” Người này hình như hơi kỳ lạ, không biết có phải do cô suy nghĩ nhiều không.
“Ừ.” Vừa nghe do Nhung Nhung dặn dò, anh lập tức chạy đi đánh răng rửa mặt.
Thấy anh đã đi, cô liền bắt đầu dọn dẹp, cô vừa sắp xếp xong thì anh cũng vừa bước ra.
Không nói một lời liền vui vẻ chạy ra ngoài, xem ra tám chín phần là không nhìn thấy người đang dọn dẹp trong phòng.
Cô tiếp tục công việc, ngoài cửa lập tức truyền đến tiếng kêu vui sướng khiến cô nổi hết da gà.
“Nhung Nhung, Nhung Nhung, em ở đâu?” Phong Vũ Vọng vừa kêu vừa chạy xuống lầu giống như con ruồi bay loạn quanh nhà mà vẫn chẳng tìm thấy phòng ăn.
Nghe thấy tiếng anh gọi, Kiều Nhung Ngọc vừa mở cửa phòng ăn đã thấy người đang chạy loạn bên ngoài liền cười đến cực kỳ vui vẻ.
“Vũ Vũ, bên này.” Hướng anh vẫy tay.
Vừa thấy cô, anh như phát hiện
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chong-ngoc-cua-toi/1098032/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.