Đầu tiên là Thuần Hy đi dạo quanh căn nhà, nhớ kĩ lại thậm chí là in sâu vào đầu những kỉ niệm của cô và ba mẹ thời thơ ấu. Sau đó dọn dẹp lại đồ đạc, nhà cửa thật sạch sẽ, chuẩn bị cho chuyến đi dài đằng đẳng này của mình.
Đã cuối tuần rồi, Sau khi dọn dẹp đồ xong, Thuần Hy đi dạo phố, đi ngang những con phố cô và ba mẹ mình đã từng đi, đã từng rất vui vẻ, cô rưng rưng nước mắt nhưng cố nén lại những cảm xúc của bản thân mình.
Đang chăm chú dạo thì cô lại đụng phải một người nào đó, lần này té có vẻ mạnh hơn vì người kia có vẻ đi rất nhanh nên Thuần Hy đã bị xước tay một vệt rất dài
-"A"
Người đó là một người đàn ông, có đôi mắt bạc óng ánh, đúng rồi rất giống Tử ca nha. đó là người lần trước cô đụng phải đây mà, lần trước không nhìn kĩ nên không để ý, xem ra cả hai rất có duyên, mỗi lần gặp người này cảm giác quen thuộc lại trỗi dậy trên người cô.
-"Xin lỗi cô, cô có sao không?"
Hàn Phong hỏi ân cần hỏi Thuần Hy, anh gặp cô rất bất ngờ, từ lúc đụng cô ở quán nước anh đã suy nghĩ rất nhiều, nhưng anh lại không chắc cô sẽ là cô gái năm đó, bởi vì cô bé ấy rất hồn nhiên và mang theo ánh mắt không nhiễm bụi trần. Con cô gái trước mắt thì lạnh lùng, giống xã hội đen, bởi vì anh hiểu rõ xã hội đen mà.
Cắt đứt dòng suy nghĩ, anh đỡ cô vào quán nước gần
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chong-ngoc-em-yeu-anh/85033/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.