Nghe xong tiếng nói trầm ổn bình tĩnh của Giang Nhu, thím Vương bên cạnh vội đứng ra nói: "Đúng đúng đúng, tôi có thể làm chứng, Lê Tiêu vì nuôi gia đình, cậu ấy rất cố gắng kiếm tiền, mỗi ngày đi sớm về khuya, cô nói cậu ấy ở bên ngoài ngoại tình tôi cũng không tin chút nào."
Người xung quanh chạy đến xem náo nhiệt nghĩ một hồi, hình như quả thật là như thế, cũng cùng nói: "Đúng vậy, Lê Tiêu không giống loại người như cô nói."
"Đứa nhỏ Lê Tiêu này nếu cậu ấy thật sự không có trách nhiệm, sự không đối xử tốt với đứa nhỏ Giang Nhu."
Nghe tiếng nói chung quanh, trên mặt cô gái lộ ra một chút do dự, thế nhưng vẫn lắc đầu, kiên trì nói: "Tôi không tin mấy người, chị tôi chính mồm nói, không thể nào sai được, lúc trước Lê Tiêu ở trường học đã ức hiếp…"
Vừa nghe lời này, Giang Nhu đã nghĩ tới cái gì, lập tức hỏi: "Chị cô tên là gì?"
Cô gái không cần suy nghĩ đã nói: "Lương Tĩnh."
Cô ta cũng không muốn nói nhiều với Giang Nhu, "Lê Tiêu đâu, cô bảo anh ta ra, gã đàn ông ghê tởm như vậy cô cũng chịu được, còn che chở anh ta như vậy? Cô bảo anh ta đi ra giáp mặt nói rõ ràng, không phải cô sợ đấy chứ?"
Giang Nhu nhíu mày lại, nếu cô nhớ không lầm, Lương Tĩnh chính là bạn nữ lúc trước ở trường học nói Lê Tiêu ức h.i.ế.p cô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chong-toi-la-dai-ca-giang-ho-nguy-hiem/32564/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.