Tôi bối rối đứng dậy và phàn nàn: “Tại sao ngươi không nói sớm hơn, ta gần như đã mở nó ra!”
Người đàn ông gầy gò cười to hai lần.
Tôi lấy điện thoại ra phát định vị và phát hiện không thấy tín hiệu.
Người đàn ông gầy gò nhanh chóng rút điện thoại di động ra và nói: “Sử dụng điện thoại của tôi, tiểu nương nương, nơi này đã bị ngăn cách bởi kết giới của chúng tôi.”
Điện thoại di động, ngoại cảm?!
Tôi nhìn chiếc điênj thọai mà người gầy đưa cho tôi, tôi gần như rơi tròng mắt!
“Các người, các người…….âm phỉ cũng sử dụng điện thoại sao?” Điều này thay đổi ba quan điểm của tôi!
Người đàn ông gầy gò đóng băng một lúc, và nói với một nụ cười: “Tôi không phải là quỷ, vì kiếm miếng cơm mang áo nên trở thành âm sai thôi.”
Anh ta viết nguệch ngoạc một biểu tượng trên màn hình, mở khóa và tôi nhìn thấy 10086 thông tin về cuộc gọi trong nháy mắt. Tôi nghĩ anh chàng này thực sự là con người.
Có rất ít người sống làm âm sai, phải không?
Tôi gọi cho Tống Vi và nói với cô ấy địa chỉ. Tống Vi chạy thật nhanh, và lần này cô đi cùng một người đàn ông trung niên. Là bố cô.
“Em trai của cậu có thể đã gặp một kẻ xấu và bị cướp.” Tôi phát hiện ra rằng người đàn ông gầy gò đã biến mất bằng cách nào đó.
Giang Khởi Vân đứng cách xa lưng tôi và không muốn gần gũi với những “phàm nhân” này.
Bố của Tống Vi đã cảm ơn tôi và giục tôi về nhà nhanh chóng.
》
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chong-toi-la-diem-vuong/2506629/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.