Cô ta hừ lạnh một tiếng:” ta là ai? Chẳng nhẽ lâm lão quản gia không nhắc nhở ngươi, cái gì nên nói, cái gì không nên nói”.
Cô gái này có khuân mặt hồng hào, thoạt nhìn rất xinh đẹp, nhưng thực tế, biểu cảm lại có chút cứng đờ. Có lẽ tôi đã đoán được danh tính của cô ta, hẳn là từ thư kí, từ nhã kì.
Từ nhã kì ngoắc ngón tay với vệ sĩ, người vệ sĩ đột nhiên bắt lấy cổ tay tôi, kéo ra phía sau.
” Ngươi muốn làm gì? Nơi này là cổng trường”. Tôi cau mày nhìn cô ta.
” Cổng trường thì làm sao? Ngươi sợ mất mặt mà, còn dám tư tưởng nam nhân của ta”. Cô ta ôm hai tay quyến rũ đi đến trước mặt tôi, nhìn tôi từ trên xuống dưới với con mắt phê phán.
Cô ta đưa tay móc sợi chỉ đỏ trên cổ tôi, đó là chương ngọc của giang khởi vân, tôi khó chịu, hét lên:” buông ra, đừng chạm vào đồ của ta”.
Cô ta buông tay ra, vỗ vỗ tay vẻ ghê tởm, cười lạnh nói:” không có một vật đáng giá trên người, một người tồn tàn như ngươi, mà cũng muốn tiếp cận lâm ngôn hoan sao”.
” Từ tiểu thư, ta chỉ chấp nhận việc lâm công tử ủy thác thôi, có phải ngươi đã sử dụng bộ não nghĩ quá nhiều chuyện rồi không? Nếu dùng quá độ, ngươi nên đi bồi bổ lại não thì hơn”. Tôi khó chịu nói.
Cô ta tát vào mặt tôi một tiếng ” chát”, tôi bị vệ sĩ của cô ta bắt chéo tay đằng sau, trốn không trốn được.
Tự nhiên ăn một cái tát, tôi trên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chong-toi-la-diem-vuong/2506718/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.