” Quả nhiên ngực to luôn ngốc nghếch, uổng cho một cơ thể khiêu gợi, nhưng không hiểu trái tim của một nam nhân, uổng công đế quân đại nhân ở bên ngươi, lãng phí nhiều thời gian như vậy, ngươi một chút cũng không biết lấy lòng ngài ấy.”
Thẩm thanh nhụy, giọng nói mang theo sung sướng cùng kinh bỉ, cô ta thấy giang khởi vân tức giận với tôi như vậy, thật sự rất vui
Tôi khép mắt lại, không muốn nhìn thấy cô ta cười, cũng không muốn tranh luận với cô ta về chuyện vô nghĩa này
” Không muốn nói chuyện sao? À, ta quên mất ngươi bị đế quân đại nhân bịt miệng, này, ngài ấy không muốn nghe ngươi xin tha và giải thích đâu”.
Cố ta một bên tấm tắc vui sướng khi người khác gặp hoạ, một bên tâm tình sung sướng nhìn ra ngoài bóng đêm.
Bên dưới trực thăng là ánh đèn cùng dòng xe cộ nhộn nhịp qua lại, tôi nghe tiếng cánh quạt vang lên, trong lòng có chút sợ hãi.
Giang khởi vân…..sẽ khiến tôi im lặng, đem tôi nhốt ở thẩm gia sao?
Cho đến khi linh thai thành hình, có phải tôi sẽ bị giam cầm như thế này?
Trong mắt tôi hiện lên một tia hoảng loạn, bị thẩm thanh nhụy nhìn thấy, cô ta cúi xuống với một nụ cười chế nhạo.
” ….bắt đầu sợ sao? Đế quân đại nhân đối với ngươi thật nhân từ, đáng tiếc ngươi cậy sủng mà kiêu, ngài ấy chính là tôn thần của minh phủ, thiên địa vạn vật sinh sôi, đều thuộc quyền cai trị của ngài ấy, ngươi giống như một con kiến ở phàm nhân không quan trọng, được đế
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chong-toi-la-diem-vuong/2506745/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.