Hạ Túy An nói với dì giúp việc rằng cậu muốn ăn thịt kho tàu vào bữa tối, dì vui vẻ đồng ý rồi ra ngoài đi chợ.
Sau khi dì rời đi, trong biệt thự chỉ còn lại một mình Hạ Túy An, ngồi trên ghế sofa. Trên tivi đang phát kênh tài chính địa phương mà dì hay xem.
Cậu không hiểu, cũng không tắt tivi, cứ ngồi xem khoảng mười phút, cuối cùng đứng dậy.
Cậu thu dọn hành lý mang theo khi đến đây — không nhiều đồ, chưa đầy nổi một chiếc vali, nhưng khi nhấc lên, Hạ Túy An lại thấy hơi nặng.
Số tiền trong thẻ đủ để cậu sống sung túc cả đời. Trong vòng một năm, mục tiêu ban đầu của cậu đã hoàn thành vượt mức.
Nghĩ kỹ thì đúng là một chuyện nên vui vẻ.
Dì sắp quay lại, Hạ Túy An đặt chiếc nhẫn kim cương Mục Diên Nghi tặng cùng với thẻ phụ bên cạnh cửa ra vào, chỉ giữ lại chiếc nhẫn trơn rẻ tiền nhất, đeo ở ngón áp út bên tay phải, sau đó mở cửa ra ——
Và va phải một người mà không nên có mặt ở đây.
Người đàn ông trước mặt cao hơn cậu nửa cái đầu, chắn hết ánh sáng ngoài cửa, trên tay khoác chiếc áo vest vừa cởi ra vì nóng khi vội vàng đến đây.
Là Mục Diên Nghi.
Người lẽ ra vẫn còn đang đi công tác lại xuất hiện trước mặt cậu. Hạ Túy An ngẩn người, trong mắt thoáng hiện vẻ hoang mang, "A..." một tiếng, rồi theo bản năng gọi: "Chồng..."
Ánh mắt Mục Diên Nghi giao với cậu, sau đó rơi xuống chiếc vali, ánh mắt hơi trầm lại, khi lên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chong-toi-sieu-giau-tac-tac-dai-vuong/2784855/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.