Sáng sớm 7h 38’.
Trầm Thù Sắc vẫn còn đang mê man trong giấc mộng, nói chung, cô nếu không có kế hoạch chụp ảnh lúc sáng sớm, thông thường thì 8 rưỡi mới mò dậy, lề mề đến tận 9 rưỡi sáng mới có mặt ở công ty.
Sau khi việc chụp ảnh đã hoàn tất, cô liền gọi điện cho Kim Khải Lập, cô muốn nghỉ ngơi một thời gian, cô không muốn vội vã đi gặp CaSe. Ngay cả trang bìa tạp chí thương mại cũng chỉ cần một, không cần tiếp thêm người nào khác nữa.
Một mặt là cô mấy ngày nay gặp nhiều chuyện phiền phức, cả người mỏi mệt rã rời, mặt khác Đại Tiểu Tinh Tinh sắp trở về, cô muốn chuyên tâm chăm sóc cho chúng. Còn nữa, tâm trạng cô vẫn không yên ổn, chỉ sợ không có cách nào làm ra được tác phẩm hoàn hảo.
Lúc này vẫn chưa đến 8h, tiếng chuông điện thoại đột nhiên réo rắt vang lên. Đang trong trạng thái mơ màng, Trầm Thù Sắc kéo chăn trùm lên đầu, để mặc cho điện thoại rung một hồi, kẻ nào ở đầu bên kia không thấy trả lời tự khắc sẽ bỏ cuộc thôi. Chuông kêu hai ba lần rồi ngừng, nhưng một lát sau lại tiếp tục.
Mới sáng sớm, có chuyện gì quan trọng vậy? Trầm Thù Sắc bị tiếng chuông đánh thức, không thể ngủ tiếp được nữa, từ trong chăn thò tay ra lấy điện thoại, vừa nhìn màn hình, cô nhăn mặt, nhớ tới dãy số đã lâu không gặp này, lập tức nói: “Đại minh tinh, anh nên tìm tự một cái lý do hợp lý cho việc đánh thức tôi dậy lúc sáng sớm đi!”, tuy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chong-truoc-bao-nguoc-cua-duc-nu/402805/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.