Editor: Quỳnh Nguyễn
Mộ Thanh Vũ cùng Trình Diệu Quân không quen nguyên tắc của anh, là vì cô là người thứ nhất có gan đào thoát quỹ đạo của anh.
Nhưng mà cùng cô ở chung cùng một chỗ, trái lại rất cao hứng. Bất luận là thân thể, hay là tâm tình đều đã giống như chiếm được thả lỏng thật lớn.
Hơn nữa mặc dù cô cùng anh giận dỗi, nhưng là ở trên công tác, lại vẫn lại là tiếp diễn khôn khéo giỏi giang, so với n cái thư ký trước, năng lực công tác tuyệt đối là max.
Sờ sờ cằm, nhìn gia hỏa bên cạnh có chút buồn nản, khóe mắt anh bất tri bất giác lộ ra thần thái khoái trá.
=========================
Hai người rất nhanh đi tới trong siêu thị. Lãnh Vân Lâm người này là thật cực kỳ ít đi dạo siêu thị, bình thường anh thiếu chút gì, đều là kêu Trình Diệu Quân tự mình đưa. Nếu không nữa thì chính là đi cửa hàng lợi khu biệt thự mua chút đông tây.
Một đường đi tới, người chen người trái lại cũng hiểu được thú vị.
Mộ Thanh Vũ nhưng lại không cùng anh ở trong này lúc ẩn lúc hiện, mà là trực tiếp thẳng đến khu vực tươi sống: "Anh muốn ăn cái gì?"
"Anh tùy tiện." Anh mở ra tay, nháy mắt, một bộ cả người lẫn vật vô hại. "Em biết, anh không kiêng ăn."
Anh không kiêng ăn? Mộ Thanh Vũ trợn trừng mắt, ngay cả nước đều phải nhãn hiệu riêng biệt, còn không biết xấu hổ nói không kiêng ăn?
Cô chẳng muốn châm chọc, chỉ là đứng ở trước tủ lạnh: "Ăn cá sao? Nghĩ muốn ăn như thế
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chong-truoc-co-doc-hop-dong-hang-ty-doat-con/1355732/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.