Trên đoạn đường cao tốc vắng vẻ không một bóng người, có dừng mấy chiếc xe màu đen việt dã, còn có một chiếc xe thể thao màu đen, chặn ở giữa đường, một người đàn ông ngồi dựa vào đầu xe, hai chân để chéo, trong tay có cầm một điếu thuốc lá, hơi cúi đầu, khói thuốc lượn lờ, như là một âm hồn trong đêm tối. Khoảng cách khá xa, không thấy rõ khuôn mặt, nhưng mà, loại khí thế thô bạo không che dấu kia, đập vào mắt, làm Cố Bình An căng thẳng chảy mồ hôi.
Hai bên đường có hai người đàn ông mặc đồ tây đen, ai nấy đều cao to hung mãnh, tâm Cố Bình An nhịn không được nhổ nước bọt.
Vãi, làm phim, quay phim hay hù dọa ai đây.
Tưởng cô chưa xem 007 sao?
“Cô gái, cô vẫn nên xuống xe đi, tôi không trêu nổi những người này được đâu.”
Cố Bình An tức giận, làm như cô muốn trêu vậy, cô cũng đâu có trêu nổi đâu a, dưới sự cầu xin của tài xế, Cố Bình An đành bất đắc dĩ phải xuống xe, tốt xấu gì cô cũng phải hỏi một câu, ai biết được cô vừa mới bước xuống xe, tài xế đã quay đầu xe chạy mất.
“………”
Thật sự không có chút nghĩa khí nào mà.
Để một cô gái ở nơi hoang vu vắng vẻ, đối mặt với một đám vệ sĩ trong phim điện ảnh này, thích hợp sao? Cô sẽ bị người khác ăn đến xương cốt cũng không còn sao?
“Các người là ai?” Trong đêm tối, không biết là lạnh hay sợ hãi, giọng nói Cố Bình An hơi run rẩy, cô nhịn không được ngẩng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chong-truoc-ra-lenh-truy-bat-phuc-hac-boss-ngoc-manh-the/1637018/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.