Hai ngày ở nhà ba mẹ. Một hột cơm cô cũng không động. Chỉ uống sữa rồi thôi. Thật sự mà nói, có nuốt thứ gì cũng không trôi.
E là tình trạng này thường xuyên diễn ra sẽ nhập viện mất.
Còn anh tiều tuỵ ngày một trông thấy, gương mặt phờ phạc. Nhà anh toàn là những chai rượu rỗng. Ngay cả tàn thuốc cũng có.
Chính là hai ngày nay anh ở nhà uống rượu, hút thuốc không ăn không uống. Hành hạ bản thân chính là vì cô.
Hôm nay mẹ anh đến thăm. Biết rõ mọi chuyện đang xảy ra, khuyên thế nào cũng không nghe.
Thiệt là làm cho bậc làm cha làm mẹ cũng đau lòng không thôi.
- Minh Khang, dừng lại, đừng có uống nữa.
Vừa vào là thấy anh cầm chai rượu, ngửa cổ nốc cạn. Thật là nông nổi.
- Mẹ à, Tiểu Như không tin tưởng con. Cô ấy không muốn nghe con giải thích. Có phải kết thúc rồi không?
Giọng anh thập phần bi thương. Hướng ánh mắt đến mẹ mình mong có câu trả lời.
- Minh Khang, con xem con như thế. Liệu con bé suy nghĩ thấu đáo. Đến lúc trở về, con bé có còn nhận ra Minh Khang nó yêu trông bộ dạng bê tha này không?
Mẹ anh lựa lời an ủi. Vài phần là trách mắng.
- Kết thúc rồi. Cô ấy không về nữa.
Anh chính mình lẩm bẩm, cầm một chai rượu khác lên uống.
- Ai nói anh, em không về.
Cô bất ngờ xuất hiện, lên giọng chất vấn anh. Nhất thời không tin, anh cho rằng anh say nên mới thấy cô, cứ tiếp tục uống.
- Em nói anh dám lơ. Trước mặt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chong-tuong-lai-thi-sao-anh-dung-hong-bat-nat-duoc-toi/1627254/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.