Giằng co lúc lâu, cô cũng đầu hàng trước sức lực của anh. Đang thương tích mà vẫn khoẻ như trâu.
Chăn bị anh ném sang một bên, khoá chặt cô trong lòng. Vùi mặt vào tóc cô, anh nhỏ nhẹ dỗ dành.
- Tiểu Như làm sao mà khóc. Nín đi, ngoan, thương nhiều.
Vốn dĩ đang khóc ngon lành, lời dỗ dành của anh lọt vào tai, cô liền bật cười.
Có phải là con nít ba tuổi đâu chứ mà dỗ cô kiểu đó. Nghe như có vẻ baba đang dỗ con gái bảo bối của chính mình.
Sụt sùi, cô lau hết nước mắt trên gương mặt nhem nhuốc của mình.
- Anh dỗ tôi quá sức trò cười rồi.
Anh bá đạo, hung hăng buông cô ra, đánh mạnh một cái vào đầu cô. Dỗ cho nín mà còn cười vào mặt anh, đáng phạt.
- Au...đánh lên đầu là ngốc đấy.
Ôm đầu oán than. Gương mặt cô vặn vẹo rất khó coi.
- Em chăm sóc bệnh nhân là tôi. Mà tiện nghi em lại chiếm hết.
Anh thong thả, ung dung cho hai tay vào túi quần, đi rót một cốc nước uống.
Nhìn anh uống, cô đánh ực một tiếng. Giờ mới để ý, cổ họng đau rát quá. Cần uống nước lấy lại giọng.
Sau này muốn mắng anh, cô sẽ đi luyện thanh cho giọng tốt lên.
- Ê, rót giùm tôi cốc nước.
Giọng nhỏ xí xì xi. Ngồi trên giường nhờ vả. Quả thật cô là đang chiếm tiện nghi. Chiếm giường nè, ngay cả anh đang là bệnh nhân tuỳ ý cũng bị sai vặt.
- Chờ chút.
Anh bưng một cốc nước khác đem lại. Chăm chú nhìn cô tu cốc nước ừng ực, bất
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chong-tuong-lai-thi-sao-anh-dung-hong-bat-nat-duoc-toi/1627268/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.